Xin chào các bạn, tôi năm nay gần 40 tuổi, là một người đàn ông tương đối thành đạt, tài chính ổn định, có nhà xe đầy đủ, tuy nhiên đường tình duyên của tôi không mấy thuận lợi và như lời mẹ tôi hỏi: “Thấy không tiếc lắm. Tại sao anh không có vợ lâu như vậy?”
Chuyện là tôi đã trải qua một số mối tình, nhưng để “chốt sổ” cho một đám cưới thì đến bây giờ tôi vẫn cảm thấy vô vọng.
Mối tình đầu của tôi là một cậu bạn cùng lớp, tôi học lớp trên, em trai. Chúng tôi hợp nhau về mọi thứ, vừa là bạn vừa là người yêu, kể cả đi chơi cũng hợp, nhưng thói quen ăn uống thì hợp hơn, lúc nào cũng quấn quýt với nhau. Sau khi tốt nghiệp đại học và đi làm được 1 năm, tôi nảy ra ý định kết hôn, vì tôi nghĩ “cưới là cưới ngay”, không muốn yêu lâu vì đi làm rồi sẽ hết. Môi trường mới nhiều cạm bẫy, em rất sợ mất nó.
Nhưng khi tôi đề nghị điều này với cô ấy, bạn gái tôi nhảy dựng lên nói sao cưới vội thế, hai đứa không có vốn liếng cũng không có nghề nghiệp, lấy chồng sớm thế mà có bầu thì có tiền đâu, ha, đừng. Bạn không có nhà, bạn biết sống như thế nào, họ tự nhiên tự do, nhưng bạn bị mắc kẹt trong gia đình, làm sao bạn có thể bay nhảy.
Cô ấy đưa ra một số lý do liên quan đến khó khăn tài chính, tôi trấn an cô ấy là vợ chồng có công ăn việc làm, làm đến khánh kiệt, thuê căn nhà nhỏ ở tạm rồi ổn định dần nhưng cô ấy không chịu. Đừng vội vàng, hãy quyết định thật nhanh những việc cần làm kẻo sau này khó khăn biết kêu ai.
Chúng tôi không thống nhất được quan điểm, tình cảm lâu năm cũng phai nhạt, dần xa cách.

Tuổi tác chính là vấn đề ngăn cản tôi kết hôn. (Hình minh họa)
Sau đó tôi có yêu một vài người khác, nhưng đàn ông khi không có tiền thì nói đến tình yêu cũng chẳng đi đến đâu. Tôi quyết định gác lại chuyện tình cảm, tập trung cho sự nghiệp, kiếm tiền, tích lũy tài chính. Tôi hiểu ra, một người đàn ông muốn tìm được một người phụ nữ tốt thì phải nỗ lực, có của ăn của để và có tiền.
Nghĩ rằng dù nghèo khó có yêu cũng khó “chốt kèo”, tôi miệt mài học thêm, học thêm các khóa bổ túc, nâng cao nghiệp vụ, tạo mối làm ăn, sự nghiệp dần đơm hoa kết trái. Sau nhiều năm làm việc, tôi đã tích cóp được tiền mua nhà, mua xe khiến gia đình rất vui mừng. Mẹ tôi nói, bây giờ cơ bản đã ổn định, anh phải sớm kiếm vợ.
Tôi nghĩ kiếm nhiều tiền thôi chưa đủ, sáng tối, cuộc sống đơn điệu, tìm một người phụ nữ để có người cùng trải qua cuộc sống là đủ, con cái cũng là đích đến của đời người.
Vài tháng sau, tôi quyết định theo dõi một cô gái trẻ vừa tốt nghiệp đại học và đang làm bạn cùng phòng tại công ty. Mục tiêu của tôi chỉ là tìm một chàng trai trẻ, phù hợp để kết hôn. Hôm tôi giới thiệu họ nhà gái, bố mẹ cô ấy có vẻ hơi ngạc nhiên, thái độ có phần khó chịu sau khi tôi giới thiệu tên. Dù cô ấy không đáp lại nhưng tôi nghĩ ông bà chê tôi già quá, trông như “ông chú” khi đứng cạnh cô ấy.
Chúng tôi đã thảo luận rất nhiều về chuyện kết hôn nhưng cô ấy có thái độ chần chừ. Gia đình tôi nhiều năm cũng sốt ruột nên ra sức động viên cô ấy chuyện này. Sau lần ra mắt không mấy suôn sẻ, tôi bắt đầu nhận ra rằng tuổi tác lại là vấn đề cản trở cuộc hôn nhân của tôi.

Chẳng lẽ một người như tôi suốt đời không có vợ sao? (Hình minh họa)
Thế nên từ một người háo hức yêu và cưới, tôi hoài nghi về khả năng của chuyện này.
Không biết phụ nữ mong đợi điều gì ở đàn ông, khi họ tiếp tục đặt ra “tiêu chuẩn kép” trong việc chọn chồng, vừa có tài chính ổn định, vừa trẻ trung không chênh lệch tuổi tác?
Lúc còn trẻ khỏe mà tính chuyện kết hôn thì chê mình không có tiền, tài chính không ổn định rồi đợi mình cố gắng có sự nghiệp, có tiền rồi lại chê tuổi tác. đã quá già và nhanh chóng trở thành “người đàn ông đeo kính”. cháo cho bạn?
Có ai đã ở trong tình trạng tương tự như tôi? Chẳng lẽ một người như tôi suốt đời không có vợ sao?
viễn dương
Hữu ích
cảm xúc
ĐỘC NHẤT
Cảm ơn bạn đã đọc bài viết Có nhà, có xe, lại có tiền, sao tôi lại ế thế này? . Đừng quên truy cập Cakhia TV kênh trực tiếp bóng đá số 1 Việt Nam hiện nay để có những phút giây thư giãn cùng trái bóng tròn !